Cảnh quan dài hạn

Tuần trước, Ts. Ed Mansfield một nhà khoa học nghiên cứu nổi tiếng tới cho sinh viên chúng tôi một buổi xê mi na. Trong hai mươi nhăm năm, ông ấy đã tiến hành nghiên cứu xã hội trong bốn lục địa. Theo ông ấy, người thành công nhất trong bất kì xã hội nào là những người lấy "cảnh quan dài hạn" khi ra quyết định. Sau khi nghiên cứu nhiều yếu tố đóng góp cho thành công của mọi người, từ sinh viên đại học cho tới quan chức điều hành, từ nhà triệu phú cho tới tỉ phú, ông ấy kết luận rằng chỉ có một yếu tố then chốt làm cho họ khác người khác – “cách nhìn dài hạn" của họ.

Điều Ts. Mansfield tìm thấy là một người càng có cái nhìn dài hạn hơn, người đó càng đi lên cao hơn trong xã hội. Ông ấy nói với các sinh viên: “Yếu tố này là phổ quát, nó đúng ở Mĩ, ở châu Âu, ở châu Á và ở châu Phi. Những người thành công này không lập kế hoạch cho một năm, hay thậm chí năm năm để đạt mục đích của họ. Nhiều người có kế hoạch mất mười, hay hai mươi năm để đạt tới mục đích của họ. Họ ra quyết định mà có thể không xảy ra trong nhiều năm nhưng đến cuối, phần lớn trong họ đều thành công. Những người này không để bất kì cái gì, bất kì biến cố ngắn hạn này làm thay đổi cảnh quan dài hạn của họ.”

Ông ấy cho một ví dụ về ai đó với cảnh quan dài hạn là sinh viên, người dành mười hay mười lăm năm học tập để trở thành tiến sĩ y học. Ông ấy nói: “Những người này để thời gian dài phi thường để đặt nền móng cho nghề nghiệp cả đời của họ. Đó là lí do tại sao xã hội coi các bác sĩ y khoa được quí trọng cao nhất trong bất kì nghề nào. Mọi người ngưỡng mộ hi sinh mà họ đã làm để làm việc trong một nghề cần thời gian dài. Mọi người với cách nhìn dài hạn sẵn lòng trả giá cho thành công bằng thời gian dài trước khi họ đạt tới nó. Họ nghĩ về hậu quả của chọn lựa và quyết định của họ dưới dạng điều họ có thể đạt tới trong năm, mười, mười lăm và thậm chí hai mươi năm kể từ giờ.”

Ông ấy cho ví dụ khác về một sinh viên phải ra quyết định giữa vào đại học hay đi làm sau khi tốt nghiệp từ trường phổ thông. Ông ấy nói: “Kiếm việc làm sau khi hết phổ thông là cách nhanh chóng để có tiền. Nó cho phép người ta có mọi thứ mà bất kì thanh niên nào ở tuổi đó cũng đều muốn. Ngày nay chúng là máy tính, hệ thống âm thanh nổi, trò chơi điện tử, ti vi, xe máy, ô tô v.v. Đó là lí do tại sao ở Mĩ, trên 65% học sinh tốt nghiệp trung học quyết định đi làm thay vì vào đại học. Tuy nhiên những người tốt nghiệp đại học sẽ làm ra nhiều tiền hơn, có nghề nghiệp tốt hơn, cơ hội tốt hơn để đi lên cao hơn những người không có giáo dục đại học - nhưng họ phải chờ đợi trong nhiều năm. Khả năng chờ đợi, khả năng trì hoãn nhu cầu tức khắc cho tương lai tốt hơn là yếu tố then chốt giúp cho họ thành công trong cuộc sống.”

Ông ấy cho ví dụ khác về những người ở mức thấp nhất của xã hội có cảnh quan thời gian ngắn nhất. Ông ấy nói: “Đây là những người hội tụ vào sự vừa lòng lập tức và thường tham gia vào các hành vi dẫn tới hậu quả tiêu cực trong dài hạn. Tại đáy của xã hội, có những người nghiện rượu và ma tuý. Những người này nghĩ dưới dạng cuộc say tiếp hay cuộc chích ma tuý tiếp. Cảnh quan thời gian của họ thường ít hơn một hay hai giờ. Họ không chăm lo điều gì sẽ xảy ra cho họ, mọi điều họ muốn là cái gì đó làm cho họ "cảm thấy sướng" ngay lập tức.”

Ông ấy cũng nói về những người sẽ làm bất kì cái gì chỉ để thoả mãn cho nhu cầu ngắn hạn của họ. Họ không có chiều hướng trong cuộc sống và thường theo điều sẵn có vào lúc đó. Họ có cảnh quan thời gian trong vài tuần hay vài tháng. Họ không nghĩ đủ xa và thường không có viễn kiến về cuộc sống phía trước. Họ chỉ muốn cái gì đó nhanh và chóng và sẵn sàng nhảy vào bất kì cái gì cho họ thoả mãn ngay. Ông ấy trích dẫn ví dụ về các sinh viên đại học bỏ học, những người bỏ học tập của họ vì họ có nhu cầu khẩn thiết là "ai đó″ như ngôi sao điện ảnh, ngôi sao nhạc rock hay người mẫu. Phần lớn trong họ đều ngây thơ và trở thành nạn nhân của ảo tưởng riêng của họ.” Ông ấy cố vấn: “Khả năng thực hành kỉ luật tự giác, tự kiểm soát, và tự phủ nhận, hi sinh cái ngắn hạn để cho bạn có thể tận hưởng phần thưởng lớn hơn trong dài hạn, là điểm bắt đầu của việc phát triển cảnh quan thời gian dài. Thái độ này là bản chất để thành đạt cao hơn trong bất kì loại gì.”

Ông ấy khuyến khích sinh viên thực hành cảnh quan dài hạn trong mọi khu vực của cuộc sống của họ, đặc biệt trong nghề nghiệp và mối quan hệ. Ông ấy nói: “Ngày nay, nhiều thanh niên tham gia vào mối quan hệ nghiêm chỉnh quá nhanh và quá chóng trước khi họ thậm chí trưởng thành. Nhiều người xây dựng gia đình trước khi họ thậm chí có nghề nghiệp ổn định hay thậm chí trước khi kiếm được việc làm. Đó là lí do tại sao xã hội chúng ta có nhiều li dị thế. Đây là thảm hoạ trong cả tài chính và tình cảm trong cuộc đời của bất kì người nào. Điều tồi nhất có thể xảy ra là có con khi bạn còn trẻ, là bố mẹ khi họ vẫn còn trong trường. Ngay cả với sự hỗ trợ của gia đình những điều này có thể là chướng ngại chính trong cuộc sống.”

Ông ấy kết luận: “Nghĩ về nơi bạn muốn ở trong năm năm, mười năm nữa kể từ bây giờ. Có mục đích nghề nghiệp từ cảnh quan dài hạn và bắt đầu hôm nay để lấy các bước đi theo hướng đó. Đừng chỉ nghĩ về việc có bằng cấp, nó là ngắn hạn vì nó chỉ mất bốn thêm năm hay ít hơn. Nghĩ về điều bạn muốn làm sau khi có bằng cấp. Nghĩ về việc là người chuyên nghiệp giỏi. Nghĩ về việc là công dân tốt và điều bạn có thể làm để giúp người khác. Hội tụ vào kế hoạch dài hạn của bạn, đừng để cái gì làm sao lãng bạn khỏi mục đích dài hạn của bạn. Điều đó không dễ nhưng để thành công, bạn phải có cảnh quan dài hạn. Cuộc sống là cuốn sách rất dài và bạn chỉ mới ở chương đầu.'

Tác phẩm, tác giả, nguồn

  • Tác phẩm: Lời khuyên cho sinh viên
  • Nguồn: Blog của giáo sư John Vu, Carnegie Mellon University.
  • Wiki hóa: https://kipkis.com

Có thể bạn muốn xem