Tiến lên trong nghề nghiệp của bạn
Khi một người tiến lên, người đó bỏ lại vị trí hiện thời và đi tới vị trí tốt hơn. Chẳng hạn, sinh viên đại học năm thứ nhất lên năm thứ hai. Mỗi năm các sinh viên lại tiến lên bậc tiếp bằng việc thu nhận tri thức nào đó và qua các kì thi. Cùng điều này cũng xảy ra trong công nghiệp. Công nhân tiến từ mức vào nghề sang mức có kinh nghiệm hơn, người tập sự tiến lên thành người chuyên nghiệp v.v.
Có hai cách tiến lên: cách đúng và cách sai. Cách đúng dựa trên nỗ lực cá nhân, bằng việc học tập và thu nhận tri thức. Cách sai là dùng các phương tiện vô đạo đức như gian lận hay dối trá để đạt tới cái gì đó. Sinh viên gian lận kì thi có thể lên lớp tiếp nhưng người đó cũng đang gian lận với bản thân mình. Điều có thể cho sinh viên là tiếp tục gian lận rồi tốt nghiệp có bằng cấp, kiếm được việc làm nhưng đây là chỗ mọi thứ chấm dứt. Sự kiện là không có tri thức và kĩ năng; người đó không thể cạnh tranh được với các công nhân khác. Khi người khác tiến lên vị trí tiếp của họ, công nhân gian lận có thể không có khả năng giữ được việc làm của mình. Không có kĩ năng để làm việc, người đó có thể bị đuổi thì cả đời người đó, người đó tiếp tục chuyển từ việc làm tạm thời này sang việc làm khác hay bị thất nghiệp. Đến lúc đó cho dù người đó nhận ra sai lầm của mình, đã quá trễ rồi. Trong cuộc sống, điều duy nhất bạn có thể phụ thuộc vào là kĩ năng của bạn vì nó thuộc về bạn. Việc làm có thể tới và đi, tiền có thể tới và đi, vật chất có thể tới và đi, nhưng điều bạn học được, điều bạn biết là một phần của bạn mà không ai có thể lấy nó đi được.
Hệ thống giáo dục hiện thời dựa trên ganh đua nhưng một số sinh viên lẫn lộn ganh đua với quyền lực. Khi họ ở trong trường họ dùng sức mạnh để doạ dẫm người khác để chứng tỏ rằng họ hơn người. Có nhiều bạo hành trong trường ngày nay hơn trong quá khứ. Một số học sinh cố chứng tỏ rằng họ là hơn người bằng việc dùng cơ bắp của họ để đẩy người khác xuống. Đây là cách sai để cạnh tranh. Bất kì phương tiện nào để đẩy người khác xuống đều là "ảo tưởng" về việc hơn người nhưng thực ra nó chỉ chứng tỏ rằng họ là kẻ yếu hơn bên trong. Không ai có thể tiến lên bằng việc đẩy người khác xuống; thay vì vậy tiến lên được dựa trên hợp tác và cộng tác. Ngày nay, hầu hết công việc đều yêu cầu làm việc tổ, không phải là làm việc cá nhân. Trong làm việc tổ không có anh hùng cá nhân nhưng mọi người phải làm việc cùng nhau. Điều này sẽ yêu cầu tư duy mới, cách làm việc mới và cách học mới. Cách tốt nhất để tiến lên là phát triển nhân cách tốt hơn bằng từ bi và chính trực. Nhiều người tin rằng thông minh là yếu tố then chốt cho tiến lên nhưng điều đó là sai vì chính nhân cách mới làm nên khác biệt. Những người có từ bi thường tiến lên cao hơn dựa trên thành đạt của họ. Họ không đề cao bản thân họ, họ hiểu người khác và đi lên cùng nhau. Họ đánh giá cao làm việc tổ, họ hiểu hợp tác. Chính nhân cách khiêm tốn của họ làm cho người khác đánh giá cao họ và thừa nhận họ và đó là lí do tại sao họ tiến lên xa hơn nhiều trong nghề nghiệp của họ. Nhân cách không phải là thông minh, nó không phải là cái gì đó mà bạn được sinh ra đã có sẵn nhưng nó là trách nhiệm và hiểu biết mà bạn phát triển trong đời.
Ngày nay, có nhiều người đi qua cuộc sống mà không có chiều hướng, chưa bao giờ nhận ra tiềm năng của họ, hay có trách nhiệm về bất kì cái gì. Họ chỉ đi từ vị trí này sang vị trí khác, từ việc làm này sang việc làm khác. Là sinh viên đại học, bạn đang lấy những bước quan trọng để phát triển trách nhiệm và hiểu biết để cho bạn có thể làm cái gì đó cho tương lai của bạn. Bạn chịu trách nhiệm cho bản thân bạn, cho gia đình bạn, và cho đất nước của bạn. Điều quan trọng với bạn là nhận ra những khả năng này và những chọn lựa ngay trước bạn. Thay vì vẩn vơ từ lớp này sang lớp khác, từ việc chán này sang việc chán khác và sống cuộc sống không được thoả mãn, bạn có thể xác định tương lai của bạn và làm điều bạn thích bằng việc đặt mục đích nghề nghiệp của bạn một cách rõ ràng. Giáo dục đại học có thể giúp bạn đi vào trong nghề nghiệp mà bạn muốn như là nhà khoa học, kĩ sư, thầy giáo, bác sĩ, luật sư, chuyên gia máy tính, doanh nhân hay bất kì cái gì bạn chọn. Chọn lựa là của bạn, và điều quan trọng với bạn là nhận ra điều đó.
Tất nhiên, giáo dục đại học là không dễ dàng. Nghề với mức đại học đòi hỏi nhiều năm làm việc chăm chỉ, và bạn không thể thành công được nếu thiếu quyết tâm và hi sinh. Mọi người kiếm được việc làm tốt bởi vì họ đã làm việc tốt làm sao và biết bao nỗ lực họ đã đưa vào trong khi học đại học. Bất kì người tốt nghiệp đại học nào cũng có thể nói với bạn rằng có những thời điểm họ không nghĩ họ có thể làm được. Có lúc họ cảm thấy thất vọng, lo lắng và hoài nghi khả năng của họ để thành công. Tuy nhiên với quyết tâm, cam kết, hầu hết sẽ vượt qua sợ hãi của họ và hoàn thành giáo dục của họ. Có lúc khi môn học dường như quá khó, khi công việc dường như quá nhiều, và bạn có thể cảm thấy bị tràn ngập nhưng nếu bạn quyết định rằng bạn sẽ dồn cho nó nỗ lực tốt nhất của mình thì tôi chắc bạn sẽ vượt qua những khó khăn này. Đại học là việc chuẩn bị cho cái gì đó lớn hơn trong cuộc sống. Nếu bạn không thể vượt qua được những khó khăn này trong đại học, làm sao bạn có thể giải quyết được những khó khăn hơn nhiều trong cuộc sống? Làm sao bạn có thể tiến lên trong nghề nghiệp của bạn? Làm sao bạn có thể giúp cho công ty của bạn? Làm sao bạn có thể làm cho bố mẹ bạn tự hào? Làm sao bạn có thể đóng góp cái gì đó cho xã hội của bạn?
Một vấn đề chính với sinh viên đại học là không lập kế hoạch thời gian của họ tương ứng. Một số sinh viên dành quá nhiều thời gian với bạn bè hay đi ăn uống mọi kì nghỉ cuối tuần mà không để thời gian thích hợp để học tập rồi đổ lỗi cho trường quá khó. Qui tắc chung là ở chỗ bạn nên mong đợi dành tối thiểu hai giờ học tập cho mọi giờ dành cho lên lớp. Cho nên hình dung rằng bạn lấy 4 lớp hay 20 giờ một tuần thì bạn sẽ cần ít nhất 40 giờ để tự mình học tập. Có lẽ bạn cần năm giờ một tuần để chuẩn bị cho lên lớp và làm bài tập về nhà nữa. Đó là 45 giờ một tuần là khối lượng thời gian tối thiểu mà bạn cần để dành cho lớp học của bạn. Điều đó không tính tới thời gian bạn học trong tổ với bạn bè bạn. Tôi thường khuyên các sinh viên dành quãng 60 giờ một tuần để học tập, và vài giờ dành cho luyện tập thể chất và thể thao để giữ cân bằng tâm và thân.
Thỉnh thoảng một sinh viên sẽ phàn nàn: “Điều đó là quá nhiều, tôi dành đâu ra thời gian với bạn gái, bạn trai?” Câu trả lời của tôi là: “Bạn vào đại học để học tập, để được giáo dục và để tiến bộ trong nghề nghiệp của bạn. Bạn không vào đại học để dành thời gian với bạn trai hay bạn gái. Đừng để bản thân bạn tạo nên thất bại. Phải nhận ra rằng học đại học thành công cần nhiều thời gian, có lẽ nhiều thời gian hơn bạn tưởng. Cho bản thân bạn thời gian hợp lí để học tập và giữ cho bạn mạnh khoẻ, mọi thứ khác có thể đợi nếu bạn thực sự muốn thành công. Không bạn trai hay bạn gái "thông minh" nào muốn bạn trượt đại học nếu họ thực sự chăm nom tới bạn. Sự kiện là tôi không chắc liệu bạn vẫn có bạn trai hay bạn gái khi bạn trượt đại học và phải ở nhà với bố mẹ bạn và vẫn còn là người không có giáo dục và không tương lai không.”
Bạn có quãng bốn năm để chuẩn bị cho tương lai của bạn. Thời gian là ngắn nhưng đây là thách thức thời gian nhất trong đời bạn vì bạn đang học và phát triển nhân cách của bạn, tri thức và kĩ năng của bạn. Đây là lúc để chuẩn bị là nhà chuyên nghiệp, là người tốt hơn, là đứa con tốt của bố mẹ bạn và là công dân tốt của nước bạn. Khi bạn tiến lên trong nghề nghiệp của bạn có nhiều điều mà bạn có thể làm nhưng mọi thứ sẽ phụ thuộc vào bạn học tốt thế nào ở đại học. Đừng lãng phí thời gian quí báu này.
Tác phẩm, tác giả, nguồn
- Tác phẩm: Lời khuyên cho sinh viên
- Nguồn: Blog của giáo sư John Vu, Carnegie Mellon University.
- Wiki hóa: https://kipkis.com