Sao lãng
Ngày nay sinh viên đại học đang bị làm sao lãng bởi nhiều thứ thế và có khó khăn để tập trung vào học tập của họ. Họ có nhiều cuộc gặp với bạn bè và nhiều người bạn cần gặp. Họ nhận được nhiều emails và phải trả lời một số trong chúng. Họ thường xuyên bị làm sao lãng bởi tin nhắn cứ vài phút. Tài khoản Facebook của họ đầy những thông điệp mà họ cần chia sẻ với bạn bè. Họ “chíp chíp” thường xuyên trong tài khoản Twitter. Điện thoại di động của họ rung chuông phần lớn thời gian và họ dành nhiều thời gian để nói điện thoại. Họ không có thời gian để học cho nên họ học nhồi nhét nhiều nhất có thể được trong ngày mà không biết rằng điều đó thường dẫn tới hiệu năng kém. Phần lớn sinh viên bắt đầu nhiều điều nhưng chỉ hoàn thành vài điều. Cái cớ bao giờ cũng là: “Tôi không có đủ thời gian.”
Vài tháng trước, đã có một khảo cứu đại học về "những sao lãng số thức" này. Tác giả kết luận: “Tiếng "bip" của tin nhắn có thể tạo ra cảm giác giả tạo về sự cấp thiết điều ảnh hưởng tới năng lực của sinh viên để tập trung. Có ngắt quãng trong hoạt động sóng não của sinh viên khi họ dự đoán việc tới của tin nhắn liệu nó tới từ email, Facebook hay Twitter. Mong đợi này lôi đi một số việc tập trung khỏi bộ nhớ làm việc đang kiểm soát hoạt động học tập. Đó là lí do tại sao một số sinh viên liên tục gửi tin nhắn; nghe iPod, nhắn tin tweeter, ngay cả trong những tình huống nguy hiểm như đi ngang qua phố. Sự chú ý tới những sao lãng này thường dẫn tới ra quyết định kém, thói quen rất xấu về việc bỏ qua tình huống hiện thời để dự đoán cái gì đó khác.”
Không có kỉ luật mạnh để kiểm soát những sao lãng này, sinh viên sẽ không có thời gian cho bất kì học tập nghiêm chỉnh nào. Chẳng hạn, một sinh viên sẵn sàng đi tới lớp khi tin nhắn yêu cầu anh ta tham gia cùng bạn bè uống cà phê. Anh ta đi tới tiệm cà phê để gặp bạn bè và bỏ lớp. Một sinh viên học trong thư viện, điện thoại reo từ cô bạn gái thế là anh ta dành cả giờ trên điện thoại và quên điều anh ta đang ở thư viện làm gì. Một sinh viên tập trung vào viết mã thì người bạn Facebook gửi cho anh ta tin tức về một ngôi sao điện ảnh, họ thảo luận về thần tượng của họ, rồi nhiều người tham gia vào và anh ta mất vài giờ học. Kết quả phần lớn không bao giờ kết thúc được bất kì cái gì mà họ dự định làm.
Quản lí thời gian yêu cầu sinh viên dành thời gian và nỗ lực của họ vào những điều quan trọng nhất. Do đó, nếu họ định hoàn thành điều quan trọng nhất trong đời họ, họ phải học quản lí thời gian của họ bằng không họ không có thời gian làm cái gì. Mọi thứ sinh viên làm có thể được phân loại thành hai cách. Nó hoặc là quan trọng hoặc không quan trọng; nó hoặc khẩn cấp hay không khẩn cấp. Sinh viên có kỉ luật cố gắng làm tối đa khối lượng thời gian họ dành cho các hoạt động quan trọng và khẩn cấp. Sinh viên không có kỉ luật thường bị sao lãng bởi những điều không quan trọng rồi dành cả đêm nhồi nhét cho kì thi hay thức khuya làm bài tập về nhà cho ngày tới. Sinh viên có kỉ luật lập lịch công việc của họ và bám theo các lịch đó. Họ không tước đi của họ việc thảnh thơi và tận hưởng như dành thời gian với bạn bè, kiểm email, và đơn giản đi uống cà phê nhưng họ đã học cách nói "không" với bất kì hoạt động nào sẽ làm trệch họ xa khỏi các hoạt động khẩn thiết và quan trọng. Cần kỉ luật tự giác để làm điều đó nhưng đó là lí do tại sao họ thành công hơn.
Ngày nay, nhiều sinh viên không hoàn thành lớp của họ và không đạt tới mục đích giáo dục của họ. Có nhiều lí do nhưng phần lớn có thể qui cho việc không quản lí thời gian hiệu quả. Sinh viên thành công hiểu điều này cho nên họ lập kế hoạch thời gian của họ một cách cẩn thận để tránh việc xô đẩy phút cuối và đảm bảo những điều quan trọng nhất trong đời họ được thực hiện.
Mọi năm, đại học đều đầy sinh viên bắt đầu vào trường với nhiều hi vọng về giáo dục của họ. Họ đi tới đại học để chuẩn bị cho nghề nghiệp như kĩ sư phần mềm, kế toán, hay hộ lí v.v... Nhiều người không biết cách quản lí thời gian của họ, và thường để các sao lãng tác động lên thời gian của họ. Cuối cùng họ sẽ nhận ra rằng thời gian và nỗ lực họ đưa vào đại học là không được hướng vào cái gì là quan trọng với họ nhưng đến lúc đó thì quá muộn rồi. Sinh viên thành công bao giờ cũng đặt ưu tiên vào việc học của họ. Họ đầu tư thời gian và nỗ lực vào lập kế hoạch cho tương lai. Họ có mục đích trong tâm trí mà họ có động cơ để đạt tới.
Khi bạn quyết định rằng cái gì đó là quan trọng, bạn cần bỏ hay giảm bất kì ngắt quãng nào với điều bạn làm để cho bạn có thể hoàn thành nó. Nhiền vào tuần của bạn và nhận diện thời gian khi bạn có thể được lợi từ việc ngắt ít hơn. Bạn có thể quyết định rằng mọi tối, từ 8:00 tới 23:00 là thời gian của bạn dành cho học tập mà không bị ngắt. Một khi bạn đã lựa thời gian học quan trọng của bạn, nghĩ một cách cẩn thận về cách các ngắt có thể được rút bớt. Đây là vài gợi ý: làm bản thân bạn thành không sẵn có trong thời gian đặc biệt của bạn để tập trung vào học tập. Tắt điện thoại di động của bạn và không nhìn vào email hay tin nhắn. Đi tới thư viện hay chỗ nào đó nơi bạn của bạn không thể tìm được bạn. Để cho họ biết về thời gian học tập của bạn và đề nghị họ tránh quấy rối bạn trong thời kì đó. Hỏi họ về thời gian học tập ưa thích của họ và đưa ra cùng đề nghị.
Một số sinh viên nói: “Tôi phải sẵn có cho bạn tôi, đó là điều tình bạn là gì; nếu không bạn tôi mong đợi điều đó.” Nhưng nếu bạn cho phép bản thân bạn bị ngắt quãng liên tục, thế thì bạn sẽ không bao giờ hoàn thành được cái gì. Thay vì thế, nghĩ khách quan hơn đi. Bạn có bẩy ngày một tuần, để sang bên một ngày cho bạn bè của bạn và cho bạn thảnh thơi và tận hưởng cùng họ. Trong trường hợp đó bạn không cảm thấy tệ nhưng phần còn lại của tuần là thời gian của bạn. Tôi chắc không ai sẽ giận bởi vì bạn không sẵn có. Dự đoán của tôi là ở chỗ bạn của bạn có thể không để ý bởi vì họ bị ngắt bởi ai đó khác.
Tác phẩm, tác giả, nguồn
- Tác phẩm: Lời khuyên cho sinh viên
- Nguồn: Blog của giáo sư John Vu, Carnegie Mellon University.
- Wiki hóa: https://kipkis.com