Chỉ dẫn cho sinh viên đại học

Sinh viên vào đại học để học tập và cách họ học tập sẽ xác định tương lai của họ và họ sẽ là ai. Lĩnh vực học tập nào họ chọn sẽ xác định nghề nghiệp tương lai của họ và bao nhiêu thời gian họ sẵn lòng đưa nỗ lực vào sẽ xác định họ sẽ tốt thế nào khi họ đi làm. Mọi thứ họ làm ở đại học giúp phát triển thói quen của họ và tính cách của họ trong cuộc sống. Việc học yêu cầu chuyên tâm, đúng giờ, và kỉ luật tự giác. Nó là thách thức mà mọi sinh viên phải đối diện trong cuộc truy tìm của họ để là người được giáo dục.

Là sinh viên đại học, bạn sẽ thấy rằng cách duy nhất để đạt tới thành công là bằng thường xuyên thách thức bản thân bạn. Cách thông thường là đặt mục đích và buộc bản thân bạn phải tiến bộ hướng tới mục đích đó. Tôi thường nói với sinh viên của tôi rằng bằng việc làm điều đó họ không chỉ xây dựng tính cách của họ, mà nó cũng sẽ giúp cho họ tìm những cách khác để làm mọi thứ. Nhiều sinh viên không thích làm việc chăm chỉ, họ không thích thách thức bản thân họ đạt tới tiềm năng đầy đủ của họ. Họ thà tận hưởng thời gian của họ ở đại học với bạn bè, để nhiều thời gian vào quán cà phê, xem phim, tiệc tùng, xa khỏi sự giám sát của bố mẹ họ và không có trách nhiệm. Là sinh viên, tất cả mọi người đều như nhau ở đại học nhưng trong chỉ vài năm ngắn ngủi, sẽ có khác biệt giữa người tốt nghiệp và người bỏ học; người tốt nghiệp có việc làm tốt và người tốt nghiệp không có việc làm. Sẽ có khác biệt lớn ai đó có nghề nghiệp tốt, chức vụ tốt, lương tốt và ai đó vật lộn tìm việc, thất vọng với cuộc sống, và không hi vọng gì về tương lai.

Nếu bạn lấy cái nhìn vào nơi bạn đã ở một năm trước đây và nơi bạn đang ở bây giờ, bạn có thể thấy tiến bộ của bạn hay không có tiến bộ. Nếu bạn đã học được cái gì đó hay thu được kinh nghiệm nào đó, thì bạn đã làm tiến bộ nào đó rồi. Cho dù khi bạn không thành công, ít nhất bạn cũng học được bài học. Thỉnh thoảng không có được điều bạn muốn là bài học kì diệu vì khi bạn nhận ra rằng bạn đã phạm sai lầm, bạn sẽ có hành động ngay lập tức để sửa nó và học từ nó. Không ai nói đại học là dễ; mọi sinh viên sẽ đối diện với những thách thức khác nhau để tới nơi họ muốn tới. Học tập ở đại học yêu cầu nhiều sức mạnh và quyết tâm hơn là bạn có thể hình dung nhưng đến cuối cùng, bạn sẽ nhận ra tiềm năng đầy đủ của bạn. Thỉnh thoảng điều đó dường như là khó lúc ban đầu, nhưng mọi cuộc hành trình đều bắt đầu với bước đầu tiên và bước đầu tiên này bao giờ cũng là khó nhất. Khi sinh viên năm thứ nhất vào lớp kĩ nghệ phần mềm của tôi tại CMU, họ thường phàn nàn rằng lớp có nhiều tài liệu thế, nhiều nhiệm vụ đọc thêm thế, và quá nhiều bài tập ở nhà. Đến lúc họ tới năm thứ ba, họ thường bảo tôi rằng họ thực sự đánh giá cao điều đó bởi vì nó giúp cho họ xây dựng thói quen học tốt và chuẩn bị cho họ bao quát nhiều tài liệu hơn, nhiều bài tập ở nhà, và nhiều bài đọc trước khi lên lớp. Cùng điều này thường xảy ra trong lớp lập trình C++ năm thứ nhất khi hơn nửa lớp thường hỏng bài kiểm tra đầu tiên. Một số người giận dỗi và bảo tôi rằng bài tập lập trình quá khó và tôi cho nhiều bài tập hơn các giáo sư khác (Trong lớp 16 tuần, sinh viên phải làm 20 bài tập lập trình) nhưng đến lúc họ lên tới năm thứ ba, họ thường bảo tôi rằng làm việc chăm chỉ ở năm đầu giúp cho họ học tốt các môn chuyên sâu. Đến lúc đó tôi giải thích logic của tôi: “Lập trình là không khó nhưng yêu cầu bạn nghĩ và xây dựng thói quen và cách duy nhất để phát triển thói quen tốt là làm nhiều lập trình chừng nào nó còn chưa trở thành điều tự nhiên, cũng như đọc và viết. Nếu bạn nghĩ lại khi bạn còn ở tiểu học và bắt đầu đọc, nó là khó vì bạn phải đánh vần từng từ mỗi lúc cho tới khi bạn có thể đọc cả câu. Lập trình là giống như vậy, nếu bạn chỉ làm vài bài tập lập trình trên lớp thì sẽ mất thời gian lâu hơn cho bạn phát triển thói quen này. Tôi muốn thấy sinh viên của tôi học tốt vào lúc họ tới năm thứ ba vì năm thứ ba thường là năm khó nhất trong chương trình kĩ nghệ phần mềm. Nếu họ không làm chủ toàn thể nền tảng như lập trình và hiểu qui trình phát triển cho rõ, họ sẽ gặp thời gian khó khăn trong các môn kiến trúc, thiết kế và tích hợp.

Tôi thường khuyến khích sinh viên bằng việc bảo họ rằng hầu hết mọi người học được nhiều từ thất bại hơn là thành công. Chính thất bại mài sắc tính cách của họ và sự bao dung mà họ có khi họ đối diện với các khó khăn khác về sau trong cuộc sống. Nếu một sinh viên đặt các mục đích, và đạt tới chúng mọi lúc mà không khó khăn gì, thì anh ta không bao giờ hiểu rằng có phần khác của cuộc sống, điều là đau đớn và đầy rối loạn. Không có hiểu biết về những điều làm mọi thứ mất cân bằng thì sẽ không bao giờ có hiểu biết về cuộc sống là gì. Khi sinh viên trưởng thành và nhận ra điều gì giúp cho họ trưởng thành về tinh thần, tình cảm, trí tuệ, v.v họ sẽ hiểu rằng mọi lúc họ tự thúc đẩy mình một cách ráo riết, và mọi lần họ làm các công việc, họ đang làm tăng cơ hội của họ đạt tới các mục đích mà họ muốn. Điều đó cần những hi sinh nào đó để được phần thưởng nhưng đến cuối việc đó là xứng đáng với nó. Tôi bảo các sinh viên: “Nếu bạn không thể giải được bài tập lập trình, làm sao bạn có thể giải được vấn đề khó khăn hơn về sau trong công việc? Nếu bạn không thể giải quyết được cái gì đó trong công việc thì làm sao bạn có thể giải quyết được cái gì đó khó khăn hơn trong cuộc sống? Nếu bạn không tự thách thức bản thân bạn bây giờ, khi nào bạn sẽ làm? Trường học là chỗ bạn học và phát triển tính cách của bạn. Phạm sai lầm là chấp nhận được ở trong trường vì bạn sẽ học từ những sai lầm đó. Điều không chấp nhận được là phạm sai lầm trong cuộc sống vì bạn có thể không có cơ hội khác. Bạn phải xem xét rằng mọi thành tựu lớn đều yêu cầu chút ít hứng khởi nhưng nhiều mồ hôi. Nếu bạn không đưa nỗ lực vào bây giờ, khi nào bạn sẽ làm?

Khi sinh viên học qua đại học, họ học về tri thức, nhưng họ cũng học tự trọng, kính trọng người khác, kính trọng người già, kính trong bố mẹ và thầy cô giáo và có trách nhiệm với mọi hành động của họ. Họ học đạo đức, luân lí, và là công dân có trách nhiệm của xã hội. Không có giáo dục đúng, nhiều người sống cuộc sống vô trách nhiệm. Họ lấy điều có thể thể lấy mà không nghĩ về các hậu quả. Họ làm điều họ thấy hài lòng mà không chăm nom tới người khác, người có thể bị tổn thương. Thỉnh thoảng họ để những tranh cãi nhỏ làm tổn thương tình bạn hay quan hệ lớn. Họ sống cuộc sống bất cẩn và không bao giờ nghĩ về những người chăm nom cho họ. Tôi đã thấy những sinh viên phung phí tiền bạc của bố mẹ họ mà không hiểu rằng bố mẹ họ phải làm việc vất vả vì điều đó. Trong thế giới vật chất này, mọi người thường quên mất về những giá trị thực và để mọi thứ xảy ra mà không tiếc nuối hay thậm chí suy nghĩ về hành động của họ. Ngày nay nhiều sinh viên thường bận rộn với điện thoại di động, phòng chat, websites, trò chơi máy tính và không có những thiết bị này, nhiều người bị lạc và không biết phải làm gì. Tôi thường đòi hỏi sinh viên dành một số thời gian hàng ngày để ở một mình, không có bất kì can nhiễu nào để giữ cho tâm trí họ được yên tĩnh rồi suy nghĩ về cuộc đời họ. Đôi khi im lặng là câu trả lời tốt nhất bởi vì nếu họ sống cuộc sống tốt lành, danh giá thì khi họ già đi và nghĩ lại, họ sẽ có khả năng tận hưởng nó lần thứ hai.

Tác phẩm, tác giả, nguồn

  • Tác phẩm: Lời khuyên cho sinh viên
  • Nguồn: Blog của giáo sư John Vu, Carnegie Mellon University.
  • Wiki hóa: https://kipkis.com

Có thể bạn muốn xem